• Year: 2016
• Type of project: Residential Architecture
The thing we love most about finishing a project is the friendship after it. It all starts with a phone call from an unknown number, a message from social media and end as friends in real life. It’s interesting to see the project continue living its life and the clients and us maintaining a relationship outside of work.
So that one day, maybe over a year with this project for instance, we come back to see our project, take care of it a little, planta few trees, take a couple of photos to post on FB and share its story.
We think, architecture (or whatever words that describe the making of a living space), and friendship are basically like wine. The longer the tastier.
And this place, we call it a hiding place.
Located on the 4th floor of an old building, which has 8 floors, 2 blocks, isolated in a well protected, restricted area. The whole building doesn’t really belong to any groups or organizations. Each apartment was completely sold for an owner, just like a building of houses, forming a small community of people who want to live privately and separately right in the center of the city.
I feel the need to talk about this unique aspect because even though the building is really old and there are signs of decadent, the apartment is the perfect renovation project. It provides enough liberty for the owner to show their personality but still keeps the same base structure with the rest of the apartments.
Our job as usual, is to start removing the partition walls in order to enlarge the space and at the same time, analyzing the remain problems of the apartment.
There are 3 disarranged bedrooms with a toilet right at the front door for the 2 smaller rooms. The elevator took a spot next to the main door, dividing the rest of the space into the living and kitchen area. There was a small balcony absurdly taking all the space in the living room, making the corner of the apartment so cramped and sunless. As we entering the house for the inspection, it feels as though we were travel back to the 90s of Saigon, to the old wretched buildings of that time.
Our most important decision is to relocate the kitchen, replace it with a bedroom. We intentionally want to create an open space so that when entering the house, you can see right to the wall across without being blocked by any partition walls. All the bedrooms are discreetly placed and hidden by the partition wall, creating the privacy needed without having to use any doors.
The relocation of the kitchen also helps us to now put it inside a garden, instead of some narrow corners. We have a special interest in the kitchen space, which is a long story for another time. But we definitely want the people who live here and want to spend a lot of time in the kitchen can truly enjoy and feel comfortable in it.
The next important decision is to engage in a “battle” with the people in the building for us to be able to remove a side of the apartment to put in it a flowerpot as a curtain, separate the living room with the space outside.
Laying the sketch to the table, we notice the apartment has a square shape, however the way they poorly arrange the elevator, the toilets and the balcony made it disorganized. By analyzing and removing all the details to minimal, finally we have found a solution for the apartment, giving it a tidy and open space.
The original inspiration for the apartment is the cubes. We consider the elevator a cube, the balcony’s a cube (which later on we turn it into a bar next to the garden), the toilet and the storage room’s a cube and all the bedrooms are cubes.. Then we decide on the materials and put everything in a virtual space. The results are truly special.
The elevator cube is now a bookcase, and the space behind the wall for the elevator no longer makes people wonder about its existence.
The balcony was a rare open space of the apartment is now being transformed into a “green box”. The green box hides all the water supply system and even the fridge. The inside of the green box is made with mirror to create an illusion of a larger space. The green box is not only the highlight of the living room but also a bar so that the people can work or talk to each other there. It’s lighten up in the evening like an aquarium planted tank.
The toilet area in front of the main door is narrowed, adding a storage to cover it. The wall is cladded with burnt wood, giving it astrong and deep impression, making it the fulcrum for the dining table.
The bedrooms are built with glass-bricks, the 5mm steel window frame, the hallway lies aside the apartment leads to the washing area, which is also the way for ventilation. When the owner is in the bedroom, the light is lit up behind the glass-brick. It’s lighten up the space outside, also indicate that’s someone is in which bedrooms without having to knock. The semi-transparency of the glass bricks preserves the privacy of the bedrooms but at the same time, still creating a “link” between the people in the family, who are young and like to enjoy themselves in a private space.
There are more to the story of the making of this project. The long period of time has given us the opportunity to put everything in consideration and giving it the most care. Most of the furniture are drawn then custom made, reducing the buying. Slowly, the apartment transforms itself to an interesting hiding place in the center of the city.
“The hiding place” is probably the most accurate way to express it. A home where the people can return to after a long day in the outside world. It’s also a place where we “store” our friendship. We sometime get to “hide” here too, talking and looking to the outside world and just enjoy a cup of coffee.
Having a quite place inside a bustling city. Isn’t that the dream?
-House on Tree-
• Năm: 2016
• Loại hình dự án: Công trình nhà ở
Điều chúng tôi thích sau những công trình của mình là một tình bạn. Bắt đầu bằng cuộc gọi đến từ một số điện thoại chưa lưu trong danh bạ, một tin nhắn từ mạng xã hội, và kết thúc như những người bạn trong cuộc đời thực của nhau. Thật thú vị khi có cơ hội được quan sát công trình tiếp tục sống đời sống của nó, còn chúng tôi cùng người chủ dự án thì tiếp tục duy trì một mối quan hệ bên ngoài công việc. Thậm chí không vì công việc.
Để rồi một ngày nào đó, hơn một năm sau như đối với nơi chốn này chẳng hạn, chúng tôi quay lại một lần nữa nhìn ngắm công trình của mình, chăm sóc nó một chút, trồng vài cái cây, rồi chụp lại vài kiểu ảnh, đặng còn có cái mà kể với mọi người.
Chúng tôi nghĩ, kiến trúc (hay bất cứ từ ngữ nào giản dị hơn mô tả việc dựng xây một nơi chốn), và tình bạn, về bản chất nên giống như rượu vang. Nếu thực sự tốt, càng để lâu sẽ càng ngon.
Còn nơi chốn này, chúng tôi gọi là nơi trú ẩn.
Căn hộ nằm trên lầu 4 của một chung cư cũ. 8 tầng, 2 blocks, biệt lập trong một khu vực được bảo vệ chặt chẽ, giới hạn ra vào. Toàn bộ chung cư này không thực sự nằm trong sự kiểm soát của một tổ chức nào cụ thể. Mỗi căn hộ được bán đứt cho một người chủ, giống như những căn nhà riêng được chồng lên nhau, thành một cộng đồng nhỏ những con người muốn sống riêng tư và tách biệt ngay giữa trung tâm thành phố.
Sở dĩ phải nói về sự đặc biệt này của nó là bởi vì tuy đã được xây dựng rất nhiều năm và bắt đầu có dấu hiệu xuống cấp, căn hộ là bộ khung tuyệt vời để thực hiện một dự án cải tạo. Nó đủ tự do để thể hiện cá tính của người chủ nhà, nhưng cũng đủ ràng buộc để giữ căn nhà trong bộ khung kết cấu định sẵn như cả phần còn lại của chung cư.
Việc của chúng tôi làm, như mọi khi, là bắt đầu đập phá dọn dẹp những ngăn cách thừa thãi nhằm nới rộng không gian, cùng lúc đó phân tích những vấn đề của hiện trạng công trình.
Căn hộ có 3 phòng ngủ được sắp xếp theo cách khá tùy tiện, với một toilet sử dụng chung cho 2 phòng ngủ nhỏ nằm trực diện cửa ra vào chính. Thang máy chiếm mất một chỗ ngay cạnh cửa ra vào, mặc định ngăn chia không gian còn lại thành phòng khách và bếp. Phòng khách bị khoét thêm một ban công nhỏ chiếm chỗ một cách vô lý, khiến nó trở thành một góc nhà chật chội, tăm tối. Bếp là khoảng trống chừa lại, vừa hẹp vừa tách biệt, nhìn thẳng ra chỗ phơi đồ. Chúng tôi bước vào khảo sát mà tưởng như gặp lại những năm 90 của Saigon, những chung cư tăm tối, cáu bẩn, chen chúc.
Quyết định quan trọng nhất của chúng tôi là mang bếp đi nơi khác, dỡ bỏ một phòng ngủ và dời nó vào vị trí được sắp đặt cho bếp. Chúng tôi chủ đích tạo một không gian mở, liên kết theo chiều dọc nhà. Bước vào cửa sẽ nhìn thấy được mảng tường cuối cùng phía bên kia căn hộ mà không còn sự che chắn mạnh bạo nào. Các phòng ngủ được cất giữ khéo léo bằng những vách ngăn song song với trục không gian này, nhờ đó trở nên vô hình với không gian chung, tạo ra sự riêng tư mà không nhất thiết phô bày những cánh cửa.
Việc thay đổi vị trí bếp cũng giúp chúng tôi đặt nó vào giữa một khu vườn thay vì góc nhà chật chội. Chúng tôi có sự quan tâm đặc biệt lớn đến không gian bếp, và đó là một câu chuyện dài xin phép sẽ nhắc đến một lúc khác. Nhưng chắc chắn rằng chúng tôi muốn những người sống trong một căn nhà và dành nhiều thời gian cho bếp núc sẽ được thực sự sống và tận hưởng khoảng thời gian đó. Vì đôi khi nó chiếm phần lớn của đời người.
Quyết định quan trọng tiếp theo, là đấu tranh với tòa nhà để đập bỏ gần như toàn bộ một mặt của căn hộ, chỗ sau này trở thành phòng khách đầy ánh sáng, để xây thêm một bồn cây xanh như một tấm rèm ngăn cách trong ngoài.
Trải bản vẽ mặt bằng ra bàn, chúng tôi nhận thấy căn hộ có hình dạng tương đối vuông vức, tuy nhiên cách bố trí thang máy cùng những cụm kết cấu, trục vệ sinh, ban công.. một cách thiếu tính toán đã khiến không gian vốn vuông vức ban đầu như miếng bánh bị gặm nham nhở. Bằng cách phân tích rồi lược bỏ tất cả những chi tiết cố định đó về tối thiểu, chúng tôi cuối cùng tìm được giải pháp cho không gian, đem lại hiệu ứng thị giác của sự ngăn nắp và cởi mở.
Ý tưởng chính của không gian là những khối hộp. Chúng tôi xem thang máy là một khối hộp, ban công hiện hữu là một khối hộp (mà sau này chúng tôi biến nó thành quầy bar cạnh vườn cây), toilet chung và kho là một khối hộp, và các phòng ngủ là một khối hộp. Rồi chọn những vật liệu khác nhau cho chúng, đặt tất cả vào một không gian trống giả định. Kết quả thu lại thực sự đặc biệt.
Khối thang máy được trở thành kệ sách, và không gian thang máy phía sau bức tường xuất hiện giữa phòng khách không còn khiến người ta đặt câu hỏi về sự tồn tại của nó.
Khối ban công ban đầu là khoảng mở hiếm hoi của căn nhà, sau được xây đóng lại trở thành một “hộp cây xanh”. Hộp cây này giấu phía sau nó hệ thống kết cấu và cấp thoát nước, che cả tủ lạnh. Lòng của hộp cây ốp gương nhằm đánh về lừa kích thước thật của nó. Chúng tôi cũng xử lý để hộp cây này như là một điểm nhấn của toàn bộ phòng khách, vừa là một quầy bar để ngồi làm việc hoặc trò chuyện, vừa được thắp sáng vào buổi tối như một bể thủy sinh, một cái đèn đầy thiên nhiên.
Khối toilet đối diện cửa ra vào ban đầu được thu hẹp, kết hợp với không gian vừa làm kho, vừa che chắn, vừa là khoảng đệm. Vách của khối này được ốp bằng gỗ đốt cháy, tạo ấn tượng thị khác mạnh và trầm, trở thành điểm tựa cho không gian bàn ăn.
Khối phòng ngủ được xây bằng gạch kính, khung cửa bằng thép 5mm dập, dẫn ra hành lang bên hông nhà, vừa là chỗ giặt phơi, vừa là đường thông gió. Khi chủ nhà sử dụng phòng ngủ, đèn bật sáng phía sau dãy gạch kính, thắp sáng không gian chung bên ngoài, đồng thời cho biết rằng có người đang sử dụng phòng ngủ nào mà không cần gõ cửa. Tính trong suốt của gạch kính đảm bảo được sự riêng tư cần thiết của phòng ngủ, nhưng vẫn vô hình tạo nên tính kết nối giữa những thành viên trong gia đình, vốn là những người trẻ thích giam mình trong những không gian biệt lập.
Để nói về những điều chúng tôi đã dành cho dự án này thực ra khó nói hết trong một câu chuyện ngắn. Thời gian xây dựng khá dài cho chúng tôi điều kiện đặt vào công trình này nhiều cân nhắc cũng như sự chăm chút đáng kể, với hầu hết nội thất được vẽ và đóng, hạn chế tối đa mua sẵn. Từ đó chậm rãi tạo dựng thành một nơi chốn thú vị ẩn mình giữa lòng thành phố.
Khi gọi đây là một nơi chốn ẩn mình, có lẽ là cách gọi thể hiện được tất cả những gì chúng tôi muốn gửi gắm. Một căn nhà ấm cúng được giấu đi, một nơi mà người chủ trở về mỗi ngày để được tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, và cũng là một nơi mà chúng tôi cất giữ tình bạn của mình. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng được trốn nhờ đến đây, ngồi bên ly cafe thơm cùng những cuộc chuyện trò, nhìn ra phía những mái nhà san sát.
Có một nơi chốn tĩnh lặng để trú ẩn giữa thành thị huyên náo này, chẳng phải thật may mắn lắm sao?
-House on Tree-
• Year: 2016
• Type of project: Residential Architecture
The thing we love most about finishing a project is the friendship after it. It all starts with a phone call from an unknown number, a message from social media and end as friends in real life. It’s interesting to see the project continue living its life and the clients and us maintaining a relationship outside of work.
So that one day, maybe over a year with this project for instance, we come back to see our project, take care of it a little, planta few trees, take a couple of photos to post on FB and share its story.
We think, architecture (or whatever words that describe the making of a living space), and friendship are basically like wine. The longer the tastier.
And this place, we call it a hiding place.
Located on the 4th floor of an old building, which has 8 floors, 2 blocks, isolated in a well protected, restricted area. The whole building doesn’t really belong to any groups or organizations. Each apartment was completely sold for an owner, just like a building of houses, forming a small community of people who want to live privately and separately right in the center of the city.
I feel the need to talk about this unique aspect because even though the building is really old and there are signs of decadent, the apartment is the perfect renovation project. It provides enough liberty for the owner to show their personality but still keeps the same base structure with the rest of the apartments.
Our job as usual, is to start removing the partition walls in order to enlarge the space and at the same time, analyzing the remain problems of the apartment.
There are 3 disarranged bedrooms with a toilet right at the front door for the 2 smaller rooms. The elevator took a spot next to the main door, dividing the rest of the space into the living and kitchen area. There was a small balcony absurdly taking all the space in the living room, making the corner of the apartment so cramped and sunless. As we entering the house for the inspection, it feels as though we were travel back to the 90s of Saigon, to the old wretched buildings of that time.
Our most important decision is to relocate the kitchen, replace it with a bedroom. We intentionally want to create an open space so that when entering the house, you can see right to the wall across without being blocked by any partition walls. All the bedrooms are discreetly placed and hidden by the partition wall, creating the privacy needed without having to use any doors.
The relocation of the kitchen also helps us to now put it inside a garden, instead of some narrow corners. We have a special interest in the kitchen space, which is a long story for another time. But we definitely want the people who live here and want to spend a lot of time in the kitchen can truly enjoy and feel comfortable in it.
The next important decision is to engage in a “battle” with the people in the building for us to be able to remove a side of the apartment to put in it a flowerpot as a curtain, separate the living room with the space outside.
Laying the sketch to the table, we notice the apartment has a square shape, however the way they poorly arrange the elevator, the toilets and the balcony made it disorganized. By analyzing and removing all the details to minimal, finally we have found a solution for the apartment, giving it a tidy and open space.
The original inspiration for the apartment is the cubes. We consider the elevator a cube, the balcony’s a cube (which later on we turn it into a bar next to the garden), the toilet and the storage room’s a cube and all the bedrooms are cubes.. Then we decide on the materials and put everything in a virtual space. The results are truly special.
The elevator cube is now a bookcase, and the space behind the wall for the elevator no longer makes people wonder about its existence.
The balcony was a rare open space of the apartment is now being transformed into a “green box”. The green box hides all the water supply system and even the fridge. The inside of the green box is made with mirror to create an illusion of a larger space. The green box is not only the highlight of the living room but also a bar so that the people can work or talk to each other there. It’s lighten up in the evening like an aquarium planted tank.
The toilet area in front of the main door is narrowed, adding a storage to cover it. The wall is cladded with burnt wood, giving it astrong and deep impression, making it the fulcrum for the dining table.
The bedrooms are built with glass-bricks, the 5mm steel window frame, the hallway lies aside the apartment leads to the washing area, which is also the way for ventilation. When the owner is in the bedroom, the light is lit up behind the glass-brick. It’s lighten up the space outside, also indicate that’s someone is in which bedrooms without having to knock. The semi-transparency of the glass bricks preserves the privacy of the bedrooms but at the same time, still creating a “link” between the people in the family, who are young and like to enjoy themselves in a private space.
There are more to the story of the making of this project. The long period of time has given us the opportunity to put everything in consideration and giving it the most care. Most of the furniture are drawn then custom made, reducing the buying. Slowly, the apartment transforms itself to an interesting hiding place in the center of the city.
“The hiding place” is probably the most accurate way to express it. A home where the people can return to after a long day in the outside world. It’s also a place where we “store” our friendship. We sometime get to “hide” here too, talking and looking to the outside world and just enjoy a cup of coffee.
Having a quite place inside a bustling city. Isn’t that the dream?
-House on Tree-
• Năm: 2016
• Loại hình dự án: Công trình nhà ở
Điều chúng tôi thích sau những công trình của mình là một tình bạn. Bắt đầu bằng cuộc gọi đến từ một số điện thoại chưa lưu trong danh bạ, một tin nhắn từ mạng xã hội, và kết thúc như những người bạn trong cuộc đời thực của nhau. Thật thú vị khi có cơ hội được quan sát công trình tiếp tục sống đời sống của nó, còn chúng tôi cùng người chủ dự án thì tiếp tục duy trì một mối quan hệ bên ngoài công việc. Thậm chí không vì công việc.
Để rồi một ngày nào đó, hơn một năm sau như đối với nơi chốn này chẳng hạn, chúng tôi quay lại một lần nữa nhìn ngắm công trình của mình, chăm sóc nó một chút, trồng vài cái cây, rồi chụp lại vài kiểu ảnh, đặng còn có cái mà kể với mọi người.
Chúng tôi nghĩ, kiến trúc (hay bất cứ từ ngữ nào giản dị hơn mô tả việc dựng xây một nơi chốn), và tình bạn, về bản chất nên giống như rượu vang. Nếu thực sự tốt, càng để lâu sẽ càng ngon.
Còn nơi chốn này, chúng tôi gọi là nơi trú ẩn.
Căn hộ nằm trên lầu 4 của một chung cư cũ. 8 tầng, 2 blocks, biệt lập trong một khu vực được bảo vệ chặt chẽ, giới hạn ra vào. Toàn bộ chung cư này không thực sự nằm trong sự kiểm soát của một tổ chức nào cụ thể. Mỗi căn hộ được bán đứt cho một người chủ, giống như những căn nhà riêng được chồng lên nhau, thành một cộng đồng nhỏ những con người muốn sống riêng tư và tách biệt ngay giữa trung tâm thành phố.
Sở dĩ phải nói về sự đặc biệt này của nó là bởi vì tuy đã được xây dựng rất nhiều năm và bắt đầu có dấu hiệu xuống cấp, căn hộ là bộ khung tuyệt vời để thực hiện một dự án cải tạo. Nó đủ tự do để thể hiện cá tính của người chủ nhà, nhưng cũng đủ ràng buộc để giữ căn nhà trong bộ khung kết cấu định sẵn như cả phần còn lại của chung cư.
Việc của chúng tôi làm, như mọi khi, là bắt đầu đập phá dọn dẹp những ngăn cách thừa thãi nhằm nới rộng không gian, cùng lúc đó phân tích những vấn đề của hiện trạng công trình.
Căn hộ có 3 phòng ngủ được sắp xếp theo cách khá tùy tiện, với một toilet sử dụng chung cho 2 phòng ngủ nhỏ nằm trực diện cửa ra vào chính. Thang máy chiếm mất một chỗ ngay cạnh cửa ra vào, mặc định ngăn chia không gian còn lại thành phòng khách và bếp. Phòng khách bị khoét thêm một ban công nhỏ chiếm chỗ một cách vô lý, khiến nó trở thành một góc nhà chật chội, tăm tối. Bếp là khoảng trống chừa lại, vừa hẹp vừa tách biệt, nhìn thẳng ra chỗ phơi đồ. Chúng tôi bước vào khảo sát mà tưởng như gặp lại những năm 90 của Saigon, những chung cư tăm tối, cáu bẩn, chen chúc.
Quyết định quan trọng nhất của chúng tôi là mang bếp đi nơi khác, dỡ bỏ một phòng ngủ và dời nó vào vị trí được sắp đặt cho bếp. Chúng tôi chủ đích tạo một không gian mở, liên kết theo chiều dọc nhà. Bước vào cửa sẽ nhìn thấy được mảng tường cuối cùng phía bên kia căn hộ mà không còn sự che chắn mạnh bạo nào. Các phòng ngủ được cất giữ khéo léo bằng những vách ngăn song song với trục không gian này, nhờ đó trở nên vô hình với không gian chung, tạo ra sự riêng tư mà không nhất thiết phô bày những cánh cửa.
Việc thay đổi vị trí bếp cũng giúp chúng tôi đặt nó vào giữa một khu vườn thay vì góc nhà chật chội. Chúng tôi có sự quan tâm đặc biệt lớn đến không gian bếp, và đó là một câu chuyện dài xin phép sẽ nhắc đến một lúc khác. Nhưng chắc chắn rằng chúng tôi muốn những người sống trong một căn nhà và dành nhiều thời gian cho bếp núc sẽ được thực sự sống và tận hưởng khoảng thời gian đó. Vì đôi khi nó chiếm phần lớn của đời người.
Quyết định quan trọng tiếp theo, là đấu tranh với tòa nhà để đập bỏ gần như toàn bộ một mặt của căn hộ, chỗ sau này trở thành phòng khách đầy ánh sáng, để xây thêm một bồn cây xanh như một tấm rèm ngăn cách trong ngoài.
Trải bản vẽ mặt bằng ra bàn, chúng tôi nhận thấy căn hộ có hình dạng tương đối vuông vức, tuy nhiên cách bố trí thang máy cùng những cụm kết cấu, trục vệ sinh, ban công.. một cách thiếu tính toán đã khiến không gian vốn vuông vức ban đầu như miếng bánh bị gặm nham nhở. Bằng cách phân tích rồi lược bỏ tất cả những chi tiết cố định đó về tối thiểu, chúng tôi cuối cùng tìm được giải pháp cho không gian, đem lại hiệu ứng thị giác của sự ngăn nắp và cởi mở.
Ý tưởng chính của không gian là những khối hộp. Chúng tôi xem thang máy là một khối hộp, ban công hiện hữu là một khối hộp (mà sau này chúng tôi biến nó thành quầy bar cạnh vườn cây), toilet chung và kho là một khối hộp, và các phòng ngủ là một khối hộp. Rồi chọn những vật liệu khác nhau cho chúng, đặt tất cả vào một không gian trống giả định. Kết quả thu lại thực sự đặc biệt.
Khối thang máy được trở thành kệ sách, và không gian thang máy phía sau bức tường xuất hiện giữa phòng khách không còn khiến người ta đặt câu hỏi về sự tồn tại của nó.
Khối ban công ban đầu là khoảng mở hiếm hoi của căn nhà, sau được xây đóng lại trở thành một “hộp cây xanh”. Hộp cây này giấu phía sau nó hệ thống kết cấu và cấp thoát nước, che cả tủ lạnh. Lòng của hộp cây ốp gương nhằm đánh về lừa kích thước thật của nó. Chúng tôi cũng xử lý để hộp cây này như là một điểm nhấn của toàn bộ phòng khách, vừa là một quầy bar để ngồi làm việc hoặc trò chuyện, vừa được thắp sáng vào buổi tối như một bể thủy sinh, một cái đèn đầy thiên nhiên.
Khối toilet đối diện cửa ra vào ban đầu được thu hẹp, kết hợp với không gian vừa làm kho, vừa che chắn, vừa là khoảng đệm. Vách của khối này được ốp bằng gỗ đốt cháy, tạo ấn tượng thị khác mạnh và trầm, trở thành điểm tựa cho không gian bàn ăn.
Khối phòng ngủ được xây bằng gạch kính, khung cửa bằng thép 5mm dập, dẫn ra hành lang bên hông nhà, vừa là chỗ giặt phơi, vừa là đường thông gió. Khi chủ nhà sử dụng phòng ngủ, đèn bật sáng phía sau dãy gạch kính, thắp sáng không gian chung bên ngoài, đồng thời cho biết rằng có người đang sử dụng phòng ngủ nào mà không cần gõ cửa. Tính trong suốt của gạch kính đảm bảo được sự riêng tư cần thiết của phòng ngủ, nhưng vẫn vô hình tạo nên tính kết nối giữa những thành viên trong gia đình, vốn là những người trẻ thích giam mình trong những không gian biệt lập.
Để nói về những điều chúng tôi đã dành cho dự án này thực ra khó nói hết trong một câu chuyện ngắn. Thời gian xây dựng khá dài cho chúng tôi điều kiện đặt vào công trình này nhiều cân nhắc cũng như sự chăm chút đáng kể, với hầu hết nội thất được vẽ và đóng, hạn chế tối đa mua sẵn. Từ đó chậm rãi tạo dựng thành một nơi chốn thú vị ẩn mình giữa lòng thành phố.
Khi gọi đây là một nơi chốn ẩn mình, có lẽ là cách gọi thể hiện được tất cả những gì chúng tôi muốn gửi gắm. Một căn nhà ấm cúng được giấu đi, một nơi mà người chủ trở về mỗi ngày để được tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, và cũng là một nơi mà chúng tôi cất giữ tình bạn của mình. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng được trốn nhờ đến đây, ngồi bên ly cafe thơm cùng những cuộc chuyện trò, nhìn ra phía những mái nhà san sát.
Có một nơi chốn tĩnh lặng để trú ẩn giữa thành thị huyên náo này, chẳng phải thật may mắn lắm sao?
-House on Tree-
• Year: 2016
• Type of project: Residential Architecture
The thing we love most about finishing a project is the friendship after it. It all starts with a phone call from an unknown number, a message from social media and end as friends in real life. It’s interesting to see the project continue living its life and the clients and us maintaining a relationship outside of work.
So that one day, maybe over a year with this project for instance, we come back to see our project, take care of it a little, planta few trees, take a couple of photos to post on FB and share its story.
We think, architecture (or whatever words that describe the making of a living space), and friendship are basically like wine. The longer the tastier.
And this place, we call it a hiding place.
Located on the 4th floor of an old building, which has 8 floors, 2 blocks, isolated in a well protected, restricted area. The whole building doesn’t really belong to any groups or organizations. Each apartment was completely sold for an owner, just like a building of houses, forming a small community of people who want to live privately and separately right in the center of the city.
I feel the need to talk about this unique aspect because even though the building is really old and there are signs of decadent, the apartment is the perfect renovation project. It provides enough liberty for the owner to show their personality but still keeps the same base structure with the rest of the apartments.
Our job as usual, is to start removing the partition walls in order to enlarge the space and at the same time, analyzing the remain problems of the apartment.
There are 3 disarranged bedrooms with a toilet right at the front door for the 2 smaller rooms. The elevator took a spot next to the main door, dividing the rest of the space into the living and kitchen area. There was a small balcony absurdly taking all the space in the living room, making the corner of the apartment so cramped and sunless. As we entering the house for the inspection, it feels as though we were travel back to the 90s of Saigon, to the old wretched buildings of that time.
Our most important decision is to relocate the kitchen, replace it with a bedroom. We intentionally want to create an open space so that when entering the house, you can see right to the wall across without being blocked by any partition walls. All the bedrooms are discreetly placed and hidden by the partition wall, creating the privacy needed without having to use any doors.
The relocation of the kitchen also helps us to now put it inside a garden, instead of some narrow corners. We have a special interest in the kitchen space, which is a long story for another time. But we definitely want the people who live here and want to spend a lot of time in the kitchen can truly enjoy and feel comfortable in it.
The next important decision is to engage in a “battle” with the people in the building for us to be able to remove a side of the apartment to put in it a flowerpot as a curtain, separate the living room with the space outside.
Laying the sketch to the table, we notice the apartment has a square shape, however the way they poorly arrange the elevator, the toilets and the balcony made it disorganized. By analyzing and removing all the details to minimal, finally we have found a solution for the apartment, giving it a tidy and open space.
The original inspiration for the apartment is the cubes. We consider the elevator a cube, the balcony’s a cube (which later on we turn it into a bar next to the garden), the toilet and the storage room’s a cube and all the bedrooms are cubes.. Then we decide on the materials and put everything in a virtual space. The results are truly special.
The elevator cube is now a bookcase, and the space behind the wall for the elevator no longer makes people wonder about its existence.
The balcony was a rare open space of the apartment is now being transformed into a “green box”. The green box hides all the water supply system and even the fridge. The inside of the green box is made with mirror to create an illusion of a larger space. The green box is not only the highlight of the living room but also a bar so that the people can work or talk to each other there. It’s lighten up in the evening like an aquarium planted tank.
The toilet area in front of the main door is narrowed, adding a storage to cover it. The wall is cladded with burnt wood, giving it astrong and deep impression, making it the fulcrum for the dining table.
The bedrooms are built with glass-bricks, the 5mm steel window frame, the hallway lies aside the apartment leads to the washing area, which is also the way for ventilation. When the owner is in the bedroom, the light is lit up behind the glass-brick. It’s lighten up the space outside, also indicate that’s someone is in which bedrooms without having to knock. The semi-transparency of the glass bricks preserves the privacy of the bedrooms but at the same time, still creating a “link” between the people in the family, who are young and like to enjoy themselves in a private space.
There are more to the story of the making of this project. The long period of time has given us the opportunity to put everything in consideration and giving it the most care. Most of the furniture are drawn then custom made, reducing the buying. Slowly, the apartment transforms itself to an interesting hiding place in the center of the city.
“The hiding place” is probably the most accurate way to express it. A home where the people can return to after a long day in the outside world. It’s also a place where we “store” our friendship. We sometime get to “hide” here too, talking and looking to the outside world and just enjoy a cup of coffee.
Having a quite place inside a bustling city. Isn’t that the dream?
-House on Tree-