Dạo này có nhiều bạn liên lạc, gửi chúng tôi ảnh một mảnh rừng, một triền núi, một quãng sông.. Rồi các bạn hỏi liệu có thể dựng cái gì ở chỗ đó không.

Chúng tôi trả lời là dựng gì cũng được, chỉ xin nếu không trồng thêm thì cũng đừng chặt bớt cây đi. Lấy thêm một mét vuông đất trống không làm chúng ta giàu lên, nhưng bớt một cái cây đã sống trên mảnh đất đó mười mấy hay vài mươi năm thì sẽ làm cho chính mảnh đất nghèo đi, nhiều hơn ta tưởng.

.

Một mảnh đất nghèo thì không thể giúp cho người sống trên đó trở nên đủ đầy. Từ thời ông bà ta vốn đã hiểu rõ chuyện đó, vậy mà đến chúng ta dường như lại quên.

Chúng ta quên mình cần cây cối chứ không phải những mảng bê tông trơ trọi, không chỉ vì bài học vỡ lòng cây cho oxi trong khi betong thì thải ra cacbon dioxit mỗi ngày, mà còn vì không có khối bê tông nào có thể chữa lành cho những thương tổn tinh thần của con người như cách mà cây cỏ đang làm, kể cả khi đó là một khách sạn hay resort năm sao. Nếu có, chắc các resort đã không cần chạy trốn vào những nơi hoang sơ và gắng trồng vào nhiều cây cối đến như vậy, rồi họ tính giá thật cao cho mỗi đêm bạn ở đó.

Cho nên, nếu đã chọn ở giữa tự nhiên, thì hãy đặt vào cái gì đó thật gần với tự nhiên. Như cách một cái hoa nở giữa rừng, một hòn đá nằm trên triền núi. Hiểu được tự nhiên, bạn cũng sẽ hiểu mình không nhất thiết phải từ bỏ sự khiêm nhường, an trú của một mái nhà, để cuống cuồng chạy đuổi theo cái đẹp trên Pinterest, Instagram, Facebook..

Đừng cố gắng cho những sự khác biệt hay nổi bật, nhất là khi cái giá phải trả cho điều đó là sinh mạng của các loài cây, loài thú, loài chim, loài cá.. vốn đã thời gian dài sinh trú ở đó. Thế giới này đã có quá nhiều đánh đổi cho mong muốn khác biệt của con người rồi.

.

Khi bạn mua một mảnh đất, hãy nhớ về những cái cây vốn đã ở đó trước từ lâu, cùng những loài khác. Rồi ai đó xuất hiện, khoanh vùng đánh số nó rồi bán cho bạn, đổi lấy tiền. Trên tờ giấy đánh số đó không xuất hiện những cái cây nữa, chỉ còn số mét vuông, kí hiệu, và những đường ranh giới phân chia. Đó là cách một nơi chốn bỗng dưng trở thành một bất-động-sản. Cũng là cách con người nghĩ mình sở hữu mặt đất này.

Nếu thực sự muốn sống cùng tự nhiên, hãy hiểu đầu tiên rằng mảnh đất bạn nghĩ mình đang sở hữu thực ra vốn không thuộc về bạn, những phân chia và đánh số chỉ có ý nghĩa với con người, cùng thế giới bấp bênh và quy luật tiền tệ của riêng họ. Từ sự hiểu đó, bạn xây dựng mảnh đất bạn có như một nơi chốn mượn tạm, thay vì một bất-động-sản. Bởi vì mượn tạm, hãy cố gắng đối xử với nơi chốn đó thật tử tế.

Và khiêm nhường.

Follow us on